
Cô giáo vẫn luôn học
Dưới đây là bài viết của mình 4 năm trước khi còn là một giáo viên tiểu học. Nghĩ lại có chút bồi hồi vì những kỉ niệm gắn liền với công việc này. Dù hiện tại mình không còn công tác ở trường nữa mình vẫn luôn biết ơn những bài học nơi đây.
“Cá nhân tôi thích cách diễn đạt “việc dạy học là trưởng thành cùng con trẻ” hơn là “giúp con trẻ trưởng thành”. Bởi lẽ tôi đã học được rất nhiều bài học từ các con. Dưới vai trò là một người dẫn truyện kiêm một nhân vật thứ chính, tôi xin chia sẻ đôi ba câu chuyện giản dị, xảy ra ở một lớp học nhỏ, nhưng để lại những ảnh hưởng lớn trong tôi.
Tấm gương phản chiếu

Tôi may mắn được đồng hành cùng một lớp học rất đáng yêu. Do đặc thù lứa tuổi nhỏ, các bạn còn khá vụng về, hay va chạm và dẫm đạp vào nhau. Tôi dạy con phải biết xin lỗi khi lỡ làm bạn mình đau. Vậy mà vẫn có nhiều bạn hay quên lắm. Những lúc như thế, tôi hay vì lòng thương cảm với bạn nhỏ bị đau mà có lẽ đã vô tình thể hiện sắc mặt không tốt. Sau một thời gian quan sát, tôi thấy lớp học dễ thương của mình gặp khó khăn khi tha thứ, bao dung cho nhau. Đến một hôm, bạn T.P nhỡ mở cửa tủ locker trúng đầu bạn C.A, ôi chao cậu bé đau nhăn nhúm mặt, ấy mà trông đáng yêu và buồn cười quá. Thế là cô cũng “lỡ” bật cười , không quên hỏi han : “ Con có sao không?”. Cậu bé T.P cũng xuýt xoa xin lỗi bạn. Những tưởng cậu bé hơi nóng tính của cô sẽ lại nổi cáu với bạn. Ấy thế mà cậu bé cũng bật cười giòn tan, tay xoa xoa chỗ đau nói : “Không sao đâu T.P”.
Khoảnh khắc ấy như một tia sáng, rực rỡ lan tỏa mà tôi không thể nào quên được. Tôi nhận ra sức ảnh hưởng của mình to lớn thế nào, cùng một tình huống, con trẻ có thể phản ứng hoàn toàn khác biệt nhờ sự thay đổi ở chính người giáo viên. Từ bước ngoặt đó, “tác phong sư phạm” đối với riêng tôi chính là sự thống nhất trong lời nói và hành động của giáo viên trước con trẻ. Bạn dạy con trung thực, hãy trung thực. Bạn dạy con tha thứ, hãy bao dung với những lỗi lầm của con. Bạn dạy con nói lời cảm ơn và xin lỗi, hãy lịch sự. Bạn muốn con đừng trở nên tiêu cực, hãy lan tỏa năng lượng tích cực. Vì con trẻ chính là tấm gương phản chiếu của chúng ta.
Từ khi nhận ra bài học ấy, tôi luôn tự vấn bản thân mình, tất cả những hành động, lời nói của chính mình. Phải làm sao để con trẻ không bị bối rối và đặt niềm tin ở cô. Và cũng chính từ lúc ấy, những thông điệp từ tôi nhẹ nhàng hơn, nhưng những thay đổi ở con trẻ thật đáng ngạc nhiên. Lớp học của tôi yêu thương, đoàn kết, thấu hiểu cho nhau hơn rất nhiều. Và điều tuyệt vời nhất, là mọi thứ đều tự nhiên, bởi con đang làm điều con muốn làm, con đang đối xử với mọi người như cách con được đối xử.
Một cái ôm

Tiết học khoa học với thầy Raik hôm nay thật thú vị, vì cả lớp được trồng một cái cây thực thụ. Các bạn đều háo hức viết tên mình vào cốc, đặt từng đám bông, cẩn thận ghim hạt giống vào giữa, tưới nước sao không quá ẩm, cũng không được quá khô, trông hệt như những người nông dân mới vào nghề. Những ngày tiếp theo, điều đầu tiên các ban làm khi vào lớp là ngắm nghía hạt giống của mình, tưới cây, đặt cây vào chỗ tắm được nhiều nắng nhất. Ngày qua ngày, câu chuyện chuyển hướng thành cây của bạn nào cao nhất. Ấy thế mà chỉ riêng hạt giống của cô bé Q.A và bạn M.A không có dấu hiệu thay đổi. Cô bé Q.A có một góc nhìn hồn nhiên hơn các bạn cùng lớp, vì thế cô bé dễ xúc động với những điều nhỏ bé nhất. Và dĩ nhiên khi gặp tình huống đó, cô bé khóc! Thầy, cô đồng cảm, chia sẻ nhưng con vẫn tủi thân lắm! Khi đã hết lời khuyên bảo, cô trao con một cái ôm thật chặt, ôm hết nỗi tổn thương của con vào lòng. Những ngày sau, hạt giống vẫn hoàn hạt giống. Nhưng lần này, cô bé không khóc nữa, thay vào đó con khiến thầy cô và bạn bè bất ngờ đầy thích thú. Con vẽ một cái cây con tưởng tượng và bỏ vào lọ như bao bạn. Tại sao lại không nhỉ ? Cô bé tự chữa lành và sáng tạo bất ngờ!
Qua cách ứng biến và vượt qua cảm xúc tiêu cực đầy hồn nhiên của con, tôi học được rằng con trẻ không cần người giải quyết vấn đề cho chúng, con cần một người tin rằng con có thể tự làm được và kiên nhẫn, chấp nhận con trong quá trình đó. Công nhận sự cố gắng và đánh giá cao thành quả của con cũng là một điều thật tuyệt vời mà bất kì ai cũng mong muốn nhận được.
Tôi nhận ra một cái ôm, hay rộng hơn là sự chân thành, tôn trọng để con trẻ biết có một người hiểu và tin tưởng ở con, là một cách tuyệt vời để truyền động lực và cảm hứng giúp con bước qua khó khăn, và trưởng thành hơn. Còn cách để vượt qua khó khăn? Bạn sẽ bất ngờ bởi trí tưởng tượng và sức sáng tạo của con trẻ đấy!
Để nói tôi đã đóng góp gì cho nền giáo dục tại trường và thế giới, tôi chỉ giản dị mà khẳng định rằng hằng ngày, tôi luôn cố gắng làm tốt công việc của mình cả về chuyên môn và đạo đức. Mỗi ngày tôi cùng học trò của mình trưởng thành hơn từng chút. Ngày hôm nay tốt hơn hôm qua, ngày mai tốt hơn hôm nay. Và tôi tin rằng khi chính bản thân mình tốt đẹp hơn, nguồn năng lượng tích cực sẽ như một dao động sóng lan tỏa mọi hướng, tạo nên những ảnh hưởng tuyệt vời.”

